Trăm năm bia đá thì mòn Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ” (1) Ai ơi! Chớ có dại khờ “Phang cha, quạt mẹ” mà mơ đáp đền Lời nói tựa như mũi tên, Bắn ra rút lại vết thương còn hoài Ai ơi! Chớ thích ra oai Trắng đen lẫn lộn ra ngoài chân tâm Dẫu cho săn sóc ân cần Cũng chưa đáp được một phần nhỏ nhoi Ai ơi! Chớ quá hẹp hòi Nuôi cha dưỡng mẹ chẳng đòi cao lương Chỉ cần có chút tình thương Trái tim rộng mở con đường thênh thang Bố Mẹ còn quý hơn vàng Nỡ đem thử lửa cho tan nghĩa tình Suốt đời họ đã hy sinh Nuôi con chẳng quản thân mình tổn hao Xưa kia lạc giữa rừng hoang Cúc Hoa (2) xẻo thịt vai nàng luộc lên Cứu mẹ chồng đói đang rên Tấm gương sáng đó lưu truyền sử xanh Ai ơi! sớm giác ngộ nhanh Tu nhân tích đức để dành kiếp sau Yêu thương tha thứ làm đầu Sân si tham ái bỏ dần tới không Ai ơi! Hãy quyết một lòng Thành tâm sám hối thoát vòng tử sinh
Mùa Phật Đản PL 2554 -2010
Tịnh Hạnh
Gửi ý kiến của bạn
Đồng ý
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.