Hình Bóng Mẹ Hiền
Kính dâng Mẹ hiền, nhân mùa
Chiều hôm ấy, gió về lòng xao xuyến
Trời u buồn thấm lạnh buốt trăng sao
Rừng hoang vu, tiếng muông thú thét gào
“Đèo Thị Vệ” hãi hùng Người khuất bóng!
Chim gãy cánh cung đàn nghe lạc lõng
Mẹ ra đi, xa vắng cõi trần gian
Mẹ chia ly, theo gió núi mây ngàn
Cha ở lại, niềm đau thương sầu nhớ
Đàn con trẻ giữa chợ đời bỡ ngỡ
Biết bao giờ tìm thấy Mẹ thân yêu
Đã bao năm đàn con, Mẹ nuông chiều
Dòng sữa ngọt đã nuôi con vinh hiển
Ôi! Tình Mẹ bao la như trời biển
Suốt một đời gian khổ chẳng thở than
Chiều hôm nay con vọng tưởng mây ngàn
Dâng đến Mẹ: cả tấm lòng tha thiết
Hình bóng Mẹ trong lòng con bất diệt
Mẹ yêu thương ôi! chan chứa vô ngần.
Hoàng Quang Huế