Ngày Giỗ Của Mẹ
Cảm ơn dị nhân thi sĩ Bùi Giáng đã trao chìa khóa và khích lệ tôi bước vào thế giới thi ca huyền thoại
Thanh
Trí Cao
Hôm qua thứ Sáu ngày 9 tháng 8 -2013, lòng tôi man mác chút buồn bâng khuâng khờ dại! Tôi biết ngày giỗ của Mẹ đã đến tự nhiên như mọi lần. Tôi luôn khắc kỷ tri niệm công ơn sinh thành và nhắc nhở mình phải làm những gì đó tốt đẹp mỗi ngày để khỏi hỗ thẹn với lòng và không cô phụ nghĩa Mẹ công Cha.
Vâng! Hôm nay cho dù có bận rộn
chung quanh công tác Phật sự, nhưng tôi không quên làm một ít thức ăn không kém
đặc biệt để dâng cúng Mẹ ngày húy kỵ. Tôi tưởng tượng Mẹ vui vì chính tôi nấu
thức ăn bằng cả tấm lòng trân quý. Giờ phút thực tại tôi quán chiếu và hít thở để
hồi tưởng chân dung Mẹ hiền với đôi bàn tay đảm đang. Mẹ tôi thật sự là bà Mẹ đảm
đang dãi nắng dầm sương, bôn ba thăng trầm không thể tả hết bằng ngôn ngữ!
Ngày xưa thời trẻ dại, Mẹ nấu cơm cho chúng tôi ăn chan hòa tình thương tuyệt vời! Cơm của Mẹ nấu, hẳn nhiên có khác thức ăn mà mọi người chiêu đãi. Mẹ tôi người rất khó tính, song Mẹ dồn cho tôi nhiều tình thương bởi vì tôi mất Cha chỉ vừa tròn hai tháng tuổi lúc chào đời. Khi lớn khôn tôi vẫn tự trách mình tại sao như vậy? Nghĩa là ra đời bổn mạng khắc Cha như thế ư!
Tôi được mẹ kể lại, khi mất Cha cậu bé khóc nức nở tưởng chừng không sống nổi. Mẹ tôi van vái Trời Phật và làm đủ cách để cho đứa con khắc Cha được sống. Làm sao có thể tin lá số có nhiều bí ẩn tiềm tàng nghịch lý khó hiểu. Những đoạn đường kinh qua đầy thử thách, mặc dù là một nhà tu, tôi cũng phải trả giá quá đắt để trưởng thành sự nghiệp. Khi quyết định làm một việc gì, tôi không bằng lòng để mình thất bại rồi lại than van. Khi còn nhỏ tuổi tôi bị hạn chế đủ điều, đến lúc xuất gia tôi có nhiều kỷ niệm thương tích khó quên.
Nhưng dù sao tôi vẫn một lòng vì
đạo mặc cho dòng đời thăng trầm mộng mị kinh
hoàng. Có những lúc sâu lắng, hồi tưởng ngày nào đó, tôi đã làm Mẹ buồn rơi lệ.
Mẹ không cho tôi đi tu vì là con út trong gia đình. Cho dù Mẹ có khóc nức nở để
cản ngăn bước chân tôi theo thầy học đạo, tôi vẫn cứ đi theo tiếng gọi con tim.
Ai cũng hiểu được rằng đi tu chẳng có gì vui thú cả, nhưng tôi vẫn chọn con đường
ấy để đi. Cuộc hành trình giác ngộ lý tưởng rất đẹp, vì cuộc sống không chỉ riêng
mình. Vì lý tưởng tự do dân chủ cho cả nước Việt
Ngày tháng cứ thế như thoi đưa chập
chùng huyền thoại minh linh hương - sắc. Không gian lưu chuyển chẳng dừng lại.
Núi vẫn là núi, sông vẫn là sông, biển cả hiên ngang thét gào ca hát dưới ánh
trăng thơ mộng bát ngát hương xưa tiềm ẩn. Hải đảo nương tựa vào lòng đại dương
thật đẹp vô ngần! Hải đảo và đại dương bất phân trường mộng thiên Thu hòa điệu hát
bài Tâm Kinh sóng biển dạt dào.
TRĂNG VẪN ĐẸP
Có người hỏi vì sao trăng vẫn đẹp
Thuở bình sinh hay lúc tóc bạc phơ
Trăng rằm đẹp như tình của Mẹ đẹp
Trăng còn đây - Mẹ ngự đâu bây giờ?
Có người hỏi vì sao trăng đẹp quá!
Rừng ngỡ ngàng khi núi gọi trăng lên
Mây tản mạn bước chân đời lãng tử
Nhớ thương gì cuối nẽo mông mênh
Đời tu sĩ như trăng đêm mười sáu
Bài thiền ca ấn tượng đẹp lung linh
Ai hiểu được trăng rằm bao nhiêu tuổi
Cớ vì sao trăng chỉ đứng một mình
Có người hỏi thiên Thu trăng vẫn đẹp
Không bao giờ phiền muộn, giận hờn ai
Giòng xúc cảm thiên nhiên đã đãi ngộ
Chân lý còn sống mãi giữa tàn phai
Có người hỏi vì sao trăng cô độc
Cuộc hành trình tự đến, rồi tự đi
Ai còn nhớ quê hương vầng trăng cũ
Tiếng thơ buồn nhắc nhớ chuyện phân ly
Vầng trăng ơi! Xót xa tình mẫu tử
Mẹ đâu rồi trăng vẫn mãi còn đây
Từ khi Mẹ mất, chủ đề Mẹ đã cho tôi
nhiều ca khúc rất đẹp trong khi sáng tác. Sáng tác mới vinh danh tình Mẹ, tôi
thường tỏ bày cảm xúc niềm riêng của mình. Mẹ tôi không như những bà Mẹ khoa bảng
có bề dày kiến thức văn học, nghệ thuật, dĩ nhiên Mẹ tôi đúng nghĩa bà Mẹ Việt
“Có ai mà không có lòng không nhỉ!
Hình như người cũng nghĩ như tôi”
Hai câu thơ này rất quen thuộc đối với tôi, nhưng quên mất tác giả. Dù có ra sao thơ vẫn là thơ chảy theo chiều dài học thuật thời gian. Thời gian đã cho tôi quá nhiều kỷ niệm khó quên. Không gian kia ngần ấy đã kết nối bao ân tình của Mẹ sống mãi trong tôi rất ý vị. Hồn thơ tạo ngôn ngữ, ngôn ngữ đẹp thi ca, thi ca huyền diệu quá! Vầng trăng tuổi chưa già, tình Mẹ vẫn thiết tha với ngàn cây nội cỏ, ruộng đồng bất biến thời gian.
Người ta ngần ngại minh họa về Mẹ của mình, nhưng với tôi Mẹ là thần tượng đáng vinh danh hơn hết, lý do rất ư đơn giản, vì đó là Mẹ của tôi. Có lắm lúc người ta rất thờ ơ vụng dại! Nghĩa là không dám vinh danh Mẹ bậc thầy khả ái, khả kính! Sự nghiệp cống hiến lớn lao, chân dung của Mẹ đâu thua kém với ai phải không nào? Thế thì đích thực chiều hướng quay về nương tựa tinh thần - đó là Tình Mẹ! Đẹp vô vàn, tình Mẹ vời vợi không gian, tình Mẹ vũ trụ mênh mang! Lâu đài tình Mẹ tráng lệ nguy nga thời đương đại.
KHUNG TRỜI DĨ VÃNG
Khép kín lại khung
trời dĩ vãng
Ta hướng về tột đỉnh trăng sao
Ở nơi đó đôi bàn tay Mẹ
Lòng yêu thương – ngôn ngữ ngọt ngào
Khép kín lại tầm nhìn hư ảo
Để hiểu rằng Mẹ đẹp như thơ
Chỉ có Mẹ mới còn sống mãi
Dù ra sao, Mẹ vẫn ước mơ
Những thành tích bao dung đương đại
Mùa Thu ơi! Vết tích cao sang
Lâu đài cổ, trăng vàng bát ngát
Mẹ lung linh như áng mây ngàn
Khép kín lại khung trời dĩ vãng
Ta hướng về viễn ảnh tâm giao
Những trân quý ân tình của Mẹ
Còn chi hơn ngôn ngữ ngọt ngào
Khép kín lại buồn nào trôi nỗi
Để hiểu rằng tình Mẹ bao dung
Chỉ có Mẹ suối nguồn tươi mát
Mẹ cho tôi một mẫu số chung
Mẹ của tôi nụ cười đẹp nhất
Chân dung Mẹ bóng mát tuyệt vời!
“Đôi Bàn Tay Mẹ” là tựa đề
của một bài hát rất xúc tích rung động lòng người, làm cho buổi tối nhạc thính phòng đặc biệt hơn, sau
bữa ăn thân mật. Những bài hát ca tụng Mẹ nhân mùa Vu Lan - Báo Hiếu làm cho mọi
người tràn đầy thương nhớ man mác nỗi buồn xa xăm hồi ức.
Mẹ là nhân tố bắt đầu, vì thế ai cũng bùi ngùi nhớ Mẹ cho dù Mẹ mất hay còn. Anh hãy chọn đóa hoa hồng thắm cài lên tim áo của mình để hãnh diện với đời. Bạn ơi! Mẹ những cho mà không đòi lại bao giờ! Sự nghiệp nào cũng có dòng máu của Mẹ thấm ướt tươi mát. Những bao dung độ lượng hằn lên ánh mắt khôi nguyên tưởng chừng không bao giờ phai mờ hời hợt. Anh khép kín đôi mắt huyền, để dung thông tất cả và hiểu rằng: Nụ cười của Mẹ cứ thế nở hoa tâm đắc. Anh tưới tẩm hay Mẹ đã tưới tẩm đóa hoa hiếu hạnh cũng thế thôi. Mẹ vẫn được vinh danh bằng những thành ngữ hay ca từ đẹp nhất trần gian.
Nếu bạn chọn hoa hồng trắng cài lên áo, thế thì cuộc đời đã mất mát sự yêu thương nồng ấm. Ngày Mẹ tôi mất màu tang tóc vây kín cả niềm riêng góc cạnh. Nửa vòng trái đất chiều ơi! Cảm thấy lạnh lùng từng những hạt thơ bay. Mỗi lần nhắc đến Mẹ, tôi biết mình có lỗi khó quên! Cho dù ai đó trách cứ ra sao, hình ảnh Mẹ phải được khắc ghi vào tâm khảm trên nhịp bước đường đời. Tôi cảm nhận rất hạnh phúc, chiều nay ngày giỗ của Mẹ được chư vị Hòa Thượng và thân hữu chia xẻ bằng cả tấm lòng trân quý.
Ý thức tương quan tạo sự cảm thông hạnh ngộ thi ca. Bạn và tôi cho dù có khác biệt ra sao, tuy nhiên chúng ta vẫn có đấng Mẹ hiền.
Còn nữa:
“Tình Cha Như Đại Dương” là tựa đề bài hát tôi rất thích mỗi khi nghe lại tiếng hát của ca sĩ Gia Huy. Tình Cha nghĩa Mẹ được mô tả không giới hạn bởi thời gian và không gian. Dấu ấn thiên Thu vẫn là dấu ấn tiêu biểu ẩn tàng triết lý thi ca, học thuật. Công Cha nghĩa Mẹ suối nguồn bất tận thời gian.
Chiều nhạc thính phòng chuyên chở tình Mẹ rất đặc biệt giữa lúc phố thị xôn xao. Những bất ngờ tạo thành ấn tượng kỳ diệu mùa Thu. Người hát, người nghe tâm tư quyện lại trên dòng tâm thức hài hòa lưu luyến khát khao. Đâu dễ gì có một cơ hội tốt như tối hôm nay, tôi tự nhủ lòng như thế! Tiếng hát giúp vui cũng cảm thấy hòa nhập vào khung cảnh giao lưu tri kỷ. Từ khái niệm nhân sinh quan tôi kinh qua những dị biệt bất đồng. Tiếng hát nào những cưu mang âm điệu chơi vơi. Chơi vơi không phải vì bất phùng thời, chỉ vì mô tả Mẹ gánh gồng, nặng nhọc gian truân trên những bước đường xa. Mẹ ơi! Bao kỷ niệm đáng ghi chúng sẽ không bao giờ bị mai một nhạt nhòa thua thiệt. Bạn ơi! Lắng sâu cõi lòng đơn phương, những lá, những hoa bất ngờ xuất hiện, chiêm ngưỡng chân dung tình Mẹ thương yêu tràn ngập nơi nầy.
Vâng! biến cố nào cũng là biến cố, tuy nhiên có những biến cố rất đẹp, có những biến cố tạo nên thương tích bào mòn thân phận đáng thương. Tôi học hỏi lòng nhân ái và đốt lửa sưởi ấm tình Mẹ bao la chiêu cảm biển ngàn khơi. Nhắc nhớ song thân, phụ mẫu trong tôi bừng dậy nỗi nhớ thương thầm kín ngần ấy tình Mẹ viên dung.
CÁNH GIÓ TẬN CÙNG
Tìm trong kỷ niệm thân thương
Tôi mang thành tích “Thanh Lương” thuở nào
Ngần kia chứng tích xôn xao
Mẹ tôi để lại dạt dào thương yêu
Hoàng hôn cánh cửa cao siêu
Tuổi thơ còn đó thật nhiều dư âm
Bài ca kết nối trăm năm
Ai mang thế kỷ truy tầm thời gian
Tình Mẹ hóa thể mây ngàn
Mênh mông ngần ấy chứa chan hương lòng
Lời kinh diệu vợi chân không
Chiều Thu đỉnh nhớ cầu vòng chân dung
Xa xăm cánh gió tận cùng
Mẹ tôi cất bước ung dung lối về
Ngôn ngữ tiêu hóa phát minh ngôn ngữ, tưởng chừng thuần lý ấy thiền vị đáng yêu. Tình yêu nhân loại trải dài, trải rộng trong tôi với những tháng năm vàng vọt hương rừng. Ngôn ngữ thi ca đêm nay trầm lắng rung cảm nỗi lòng thức giả dễ thương khôn ngần!
-Anh bạn thâm giao, Như Hùng đã nói khẽ vào tai của tôi:
“Đêm nay buổi nhạc thính phòng ấn
tượng thật khó quên! Hãy tiếp tục cống hiến nhiều hơn thế, để gìn giữ truyền thống
thi ca Việt
-Hòa Thượng Thích Chơn Thành khích
lệ rằng: “Hay lắm! Nên thể hiện như thế,
để nuôi dưỡng tinh thần văn nghệ Phật Giáo Việt
-Hòa Thượng Thích Minh Tuyền đến
từ
“Những dòng thi ca tưởng niệm Mẹ chiều nay quá đẹp! Từng tiếng hát của những ca sĩ ru hồn nhớ Mẹ, quả tình nhắc nhớ đêm nay”.
CẢ MỘT TRỜI THU
Ngôn ngữ chết không như người chết
Đời đáng yêu cả một trời Thu
Chung quanh đó tình nào khép kín
Tôi vẫn yêu khúc hát chu du
Những tiếng hát tượng hình kích thước
Tầm mắt sâu thưởng thức tuyệt chiêu
Thơ thấm lạnh hồn nhiên biểu thị
Thôi, thì thôi ngần ấy bấy nhiêu.
Đêm nhạc thính phòng chung quanh chủ đề Mẹ, các ca nhạc sĩ thay phiên nhau vinh danh ca tụng tình yêu của Mẹ và Cha rạng ngời ánh sáng bao dung. Mẹ của tôi chẳng khác Mẹ của anh trên bình diện chức năng quý phái, chức năng của Mẹ không như trào lưu thời thương. Mẹ ơi! Con thương nhớ Mẹ vô vàn.
HÌNH ẢNH MẸ TÔI
Hình ảnh Mẹ của tôi
Tưới tẩm cả dòng đời
Hoa thơm và cỏ lạ
Ngần ấy quá đủ rồi
Hình ảnh của Mẹ tôi
Ai ví cả bầu trời
Tiếng hát quá truyền cảm
Vàng vọt chiếc lá rơi
Hình ảnh của Mẹ tôi
Chân dung đẹp rạng ngời
Ánh mắt sâu chan chứa
Tình Mẹ biển ngàn khơi
Anh có hiểu tình Mẹ
Nắng thắm hồng cao nguyên
Cảm ơn người nghệ sĩ
Tân - Cổ nhạc giao duyên
Khao khát lối quay về
Ai góp nhặt hương quê
Cảm xúc niềm tâm sự
Nhớ Mẹ lòng tái tê
Hình ảnh Mẹ của tôi
Vì sao sáng trên ngôi
Tiếng hát đầy xúc cảm
Mẹ thể hiện thế thôi.
Hình ảnh Mẹ của tôi
Nguồn sống hiện trên môi
Hương hoa và ảnh tượng
Tình Mẹ đẹp tuyệt vời!
Thiên chức Mẹ vang danh muôn thuở
Ôi! Tiếng ru tình Mẹ đầy vơi
Đúng vậy! Dòng thời gian êm ả chảy theo cảm xúc hương thơ, quyện sóng nhạc bềnh bồng lưu lượng. Những tiếng hát đong đưa hâm nóng tình của Mẹ cống hiến ngọt ngào rất ư bình dị, trữ tình. Ô hay! Chớ vội nhé! Trữ tình ở đây tôi mô tả tình thiêng liêng của Mẹ nồng nàn trân quý. Mẹ đã cho ta, ta hiến tặng cho đời bất phân giới tính, chủng tộc Đông -Tây.
Nhân mùa Vu Lan Báo Hiếu năm Quý Tỵ. Cảm ơn nhị vị Hòa Thượng Thích Chơn Thành và Thích Minh Tuyền có mặt thưởng thức chương trình thi ca thính phòng. Cảm ơn các nghệ sĩ và thân hữu chia xẻ những giọng hát thể hiện ân tình gởi về Mẹ. Cảm ơn cuộc đời đãi ngộ thi nhân. Cảm ơn tình người trao tặng thiền ca ý vị chân tình. Cảm ơn thời gian bối cảnh tuyệt vời! Cảm ơn không gian lưu trữ tình mẹ của tôi. Cảm ơn những ai đã hy sinh vì tiền đồ đạo pháp và dân tộc. Cảm ơn mọi người đã cho tôi nhiều cơ hội tốt đẹp.
Ôi! Cả bầu trời thi ca trung trinh huyền diệu!
Tiếng hát nào chuyên chở hương sắc của Mẹ tôi.
Mùa Hiếu Hạnh -2013
Thanh Trí Cao