Tuổi Thơ và Lớp học
Khi những cơn gió lạnh kéo về, khi những hạt mưa
cuối Đông rơi trên ngàn cây nội cỏ là lúc lòng người tha phương lại
nao nao một niềm nhớ nhung diệu vợi, bâng khuâng hướng về quê hương rất
xa trong những ngày cuối năm.
Dù
lòng người nặng trĩu nỗi hoài hương những âm thanh vui tươi của những nhạc
khúc Xuân vẫn ngân vang trong không gian đó đây, nhà nhà bận rộn chuẩn
bị cho một truyền thống tốt đẹp ngàn năm, đón chào Giao Thừa, giờ phút
thiêng liêng của một Năm Mới. Thêm
vào đó, Tết nơi xứ người hãy còn là mùa Đông, nên dù có hoa Xuân
rộn ràng, áo Tết tung bay, tâm tư người hay quay về với những kỷ
niệm đẹp nhất ở buổi đầu năm.
Dù vui dù buồn, dù đã hai thứ tóc, những kỷ niệm
đơn sơ quý báu tuổi thơ vẫn đến với Hương trong ngày Xuân.
Đó là niềm hân hoan tột cùng khi nhận
được bao thơ đỏ nho nhỏ cồm cộm mấy tờ tiền giấy mới tinh từ bàn
tay trìu mến của Cha, bộ quần áo mới đượm đầy tình thương của
Mẹ. Lại nữa, nhớ lại ngày còn
cắp sách đến trường tại tỉnh nhỏ Phan Thiết, khi những chậu cúc
vàng, những cành Mai đầy nụ ửng vàng được bầy trên hè đường chợ
Tết là lòng cô bé học trò nhỏ thường nao nức một niềm vui lớn của
tuổi thơ, đến trường được vui chơi không phải cặm cụi với những trang
sách không ưa thích, với những bài toán khô khan.
Được cô giáo cho phép cả lớp chia từng
đội đi xin những chùm hoa giấy đỏ mọc ngoài hàng rào của những nhà
lân cận trường, để trang hoàng cho tiệc liên hoan của lớp.
Tuổi thơ ngày xưa ấy thật ngoan, dù bị
quyến rũ bởi những cánh bướm nhởn nhơ đẹp mắt, không bao giờ dám la
cà dọc đường, đội nào cũng háo hức hái hoa cho nhanh, về lại lớp
kê bàn ghế, trải hoa rồi tíu tít cùng nhau xếp giấy cắt giấy màu, tranh
nhau trang hoàng cho bàn tiệc đẹp mắt, để chỉ được cô giáo khen một
tiếng “Đẹp nhất”.
Một tiếng khen
ban cho đám trẻ dễ dạy, cho những cô bé nhỏ ngày ấy gần như đáng
giá một chiếc cúp bóng lộn của ngày nay. Tiệc thì chỉ vỏn vẹn một số bánh kẹo
ít ỏi từ lòng hảo tâm của nhà trường, mà lòng của trẻ thơ ngây vốn
không mấy khi được có quà bánh thì hân hoan chất ngất! Tuổi thơ với bướm với hoa đẹp biết
bao! Tuổi trẻ thần tiên là dấu ấn
sâu đậm trong lòng nên đã là động lực thúc đẩy nàng trở một thành
cô giáo trẻ khi vào đời.
Sau bao năm lưu lạc nơi xứ người, với lòng yêu trẻ
và yêu quê hương đã rời xa, nàng tìm đến một lớp của trung tâm Việt
Ngữ Hùng Vương dưới mái chùa Bảo Quang. Học trò gồm lứa tuổi từ tám đến mười hai mười ba, từng năm
lần lượt từ dưới lớp Một lên lớp
Hai nàng phụ trách. Có em nói sỏi
phát âm rất chuẩn, cũng có em nói không đúng giọng tiếng mẹ
đẻ. Có nhiều em siêng năng ngoan ngoản
cũng có em miễn cưởng đến trường theo lệnh của cha mẹ. Có em mắt đỏ hoe vì buồn lo sẽ không
được phần thưởng cuối năm khi không được điểm cao nhất lớp trong kỳ
thi lục cá nguyệt, có em chểnh mảng không làm đủ bài ở nhà.
Dù thế nào nàng cũng thương yêu tất cả
đã có duyên đến với nàng trong một năm học. Không thương sao được khi nhìn những gương
mặt tươi tắn, những đôi mắt đen láy của các em học trò nhỏ đều đặn
cắp sách đến trường trong sáng sớm thứ Bảy, ngày mà các em được
quyền ngủ trễ. Không thương sao
được khi thấy các em đọc viết được những chữ những câu đã học qua, khi nhìn các em chăm chú
nghiêng đầu nắn nót viết từng chữ trên trang giấy bài thi, cả lớp
yên lặng như tờ. Không thương sao
được khi các em ngoan ngoản cúi đầu chào thầy cô và người lớn, ra
vào lớp trong trật tự ... Dù nàng tận tâm dìu dắt, năm nào cũng có
vài em không đủ sức theo kịp trình độ lớp.
Năm nay học trò của nàng phần lớn nhỏ tuổi, có vài em chỉ lên bảy. Em P.L. bé nhỏ dễ thương như con búp bê, giọng nói cũng nhỏ nhẹ như vóc dáng, như một con mèo con để ôm vào lòng, mà vẫn theo kịp trình độ lớp. Một hôm cô hiệu trưởng gõ cửa lớp vì thấy em đi trễ im lặng đứng mãi bên ngoài cánh cửa khép kín. Một hôm em nhỏ nhẹ trả lại món quà rút thăm của lớp mà không ai ngờ cô giáo đã đưa nhầm cho em vì trò thật sự trúng giải cũng tên L. nhưng là T. L.
Quan sát 20 mái đầu xanh trong lớp là một điều thú vị, mỗi em mỗi tính. Em trai T.H. hãy còn ham chơi như một trẻ nhỏ, em rất ngoan nhưng những ngày đầu năm học có nhiều khi nàng bắt gặp em để hồn say sưa với món đồ chơi tưởng tượng trong tay. Em trai Br. lúc nào mặt cũng tươi cười khi bị gọi đứng lên. Em T.H. hay viết được thêm nhiều hơn số chữ ấn định trong bài kiểm mỗi tuần, chứng tỏ em đã học bài rất thuộc ở nhà...
Nhìn sang các lớp khác, các thầy cô vẫn âm thầm
đến trường đều đặn mỗi sáng thứ Bảy dù mưa gió hay trời lạnh căm,
có thầy cô rất trẻ còn tuổi đại học. Phải nhìn thấy cảnh trong giờ chơi các em nhỏ mẫu giáo quấn
quít bên cô giáo trẻ tóc dài rất xinh, có em còn được cô dịu dàng
ôm trong lòng, mới thấy lòng yêu trẻ của cô. Đôi khi Thượng Tọa Giám Đốc cũng dành
thì giờ hòa chung niềm vui trẻ thơ, thu vào ống kính những hình ảnh
sinh động tươi vui của học sinh ngoài sân chơi. Ngoài giờ học các sinh hoạt như lễ Tết
Trung Thu, Tất Niên Cuối Năm và lễ Phát Phần Thưởng cuối Niên Khóa
cũng được Thượng Tọa ưu ái tổ chức cho các em.
Tiếng chuông tan học, đàn trẻ như những cánh chim non
tung bay, những gương mặt bầu bĩnh ửng hồng dưới nắng trưa. Sân chùa lại rộn ràng những bước chân
nhỏ bé, tiếng cười nói líu lo, tiếng gọi nhau, các em ra về trong
vòng tay trìu mến của phụ huynh. Gió nhẹ cũng hòa đồng reo vui trên ngọn trúc cành cây bên
các tượng Phật lộ thiên trang nghiêm. Tượng Phật Di Lặc cao đến lầu hai của tòa nhà, nụ cười của
Ngài biểu hiện sự hoan hỷ mang từ tâm đến với mọi người trong chốn
Ta Bà. Trong sân chùa, nụ cười Đức
Di Lặc lúc nào cũng tươi vui như đàn trẻ hồn nhiên đang tập đọc
tiếng mẹ đẻ trong lớp.
Ước mong của phụ huynh là tương lai của thế hệ trẻ tại hải ngoại sẽ giữ được hai nền văn hóa Việt Mỹ. Từng chữ từng chút hiểu biết về quê hương các em thâu lượm được hôm nay sẽ như những hạt mưa tích tụ thành dòng nước suối nguồn đổ ra biển cả mênh mông của văn hóa Việt Nam... Trên từng chiếc xe chậm tiến ra cổng, các em học trò nhỏ hồn nhiên trong tuổi thơ, an bình trong xứ sở Tự Do, tương lai tươi sáng đang đón chờ, đâu có biết rằng từ quê hương rất xa có những bạn cũng thông minh cùng lứa tuổi không được may mắn cắp sách đến trường, không có được manh áo lành vì gia đình quá nghèo khổ không đủ tiền sống qua ngày.
Trên lối ra về, chồng giấy bài làm của học trò dầy cộm trên tay, nàng bắt gặp nụ cười rạng rỡ của quý thầy cô khác, nàng vừa tìm thấy một đóa hồng vừa mới nở rất tươi rất đẹp bên đàn nai vàng được chưng bày trên bãi cỏ xanh.
Cuối Đông 2006
Sao Mai